Giáo huấn số 50
HIỆP HÀNH VÀ ĐỨC BÁC ÁI CHÍNH TRỊ
- Nội dung cốt yếu: Tính hiệp hành cũng có thể được hiểu đó là việc thực hành bác ái trên bình diện xã hội rộng lớn cùng với những người khác. Nói cách khác, đó là “bác ái chính trị”.
- Giáo huấn của Giáo Hội: “Quả vậy, một cá nhân có thể giúp đỡ một người đang gặp khó khăn, nhưng khi cùng với những người khác xây dựng các chương trình xã hội về tình huynh đệ và công bằng cho mọi người, là họ đã bước vào “lĩnh vực bác ái ở bình diện rộng lớn nhất, đó là bác ái chính trị” (FT 180)... Giúp đỡ ai đó đang đau khổ là một hành vi bác ái, và tìm cách thay đổi hoàn cảnh xã hội đã gây ra đau khổ cho người ấy cũng là một hành vi bác ái, cả khi chúng ta không tiếp xúc trực tiếp với họ. Nếu việc giúp người già qua sông, là một hành vi bác ái cao đẹp thì việc một chính trị gia xây cầu, cũng là một hành vi bác ái. Đang khi người khác giúp người bằng cách cho họ ăn, thì chính trị gia tạo công ăn việc làm cho họ, và đó là một hình thức thực hành bác ái cao vời, làm vẻ vang cho hoạt động chính trị của vị ấy. (FT 186)