31.01 Thánh Gioan Boscô, Linh mục. Lễ nhớ

Thứ bảy - 28/01/2023 21:14
31.01
Thánh Gioan Boscô, Linh mục. Lễ nhớ

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Marcô (5,21-43)

Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: "Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống". Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía. Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự nhủ: "Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành". Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông mà hỏi: "Ai đã chạm đến áo Ta?" Các môn đệ thưa Người rằng: "Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi "Ai chạm đến Ta?"
Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà: "Hỡi con, đức tin con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh". Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: "Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?" Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: "Ông đừng sợ, hãy cứ tin". Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ: "Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang ngủ đó". Họ liền chế giễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm. Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: "Talitha, Koumi!", nghĩa là: "Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!" Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy, và bảo họ cho em bé ăn.
 

Suy niệm

Một phép lạ và một phép lạ nữa xảy ra. Dân chúng đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Việc đó xảy ra thế nào được? Người này là ai mà có thể làm được việc lạ lùng như vậy? Người ngoài cuộc thì nhìn thấy đó là điều lạ lùng. Vì nó vượt ngoài sức tưởng tượng của họ. Còn đối với người trong cuộc thì sao? Cả hai đều nghe nói về Người. Tạo cho họ có được chút lòng tin. Và trong cơn quẫn bách, có thể đó là nơi cuối cùng thỏa mãn ước muốn của họ. Bệnh tật làm cho họ quẫn bách, cái chết làm cho họ hết chỗ cậy nhờ. Bỗng nhiên người ta nói có một ông Giêsu nào đó có thể phục hồi mọi sự. Còn gì bằng! Chạy đến với Người thôi. Ông trưởng hội đường vội vã đến tìm Chúa, sụp lạy Chúa và van xin: xin Ngài đặt tay trên cháu, để nó được chữa và cứu sống; hay bà bị băng huyết âm thầm tìm cách chạm đến gấu áo Người. Vì bà tin rằng tự nơi Người có sức chữa lành. Chạm được, lập tức máu cầm lại!

Hành động sụp lạy là hành động thờ phượng. Cả hai phép lạ đều bắt nguồn từ lòng tin. Tin vào Đấng mà họ cậy trông. Niềm hy vọng duy nhất và còn lại nơi Chúa đã thôi thúc họ tìm đến van xin và thờ lạy Chúa.

Lạy Chúa, nhiều lần chúng con van xin nhưng thiếu thành khẩn, thiếu lòng cậy trông. Tin Mừng hôm nay là mô phạm cho việc thờ phượng của chúng con chăng? Mỗi khi chúng con rước Chúa, mỗi khi chúng con kêu xin Chúa thương xót đến bệnh đau, sầu muộn của chúng con. Chúng con cũng xin có được lòng thành, niềm cậy trông mãnh liệt như họ.

Chú ý thêm một điều, khi Chúa trấn an gia đình ông trưởng hội đường, nói với họ: đứa bé không chết đâu, nó ngủ thôi. Họ chế nhạo Người! Chúa Giêsu dường như chẳng để ý đến thái độ của họ. Chúa làm công việc của Chúa. Chúa biết mình làm gì.

Lạy Chúa, lại là bài học nữa đối với chúng con. Chúng con sĩ diện, mắc cỡ, sợ người ta cười nhạo vì tin Chúa, vì chúng con tin vào điều không tưởng. Chúa không quan tâm sự cười nhạo của người đời. Vâng, đó là điều chúng con phải học lấy, không quan tâm tới những điều không quan trọng. Tập trung vào đức tin của mình. Tập trung vào việc làm của chúng con, tập trung vào đời sống đức tin của chúng con, sao cho người khác nhìn thấy Chúa nơi chúng con. Amen. 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Lịch Công Giáo Giáo Phận
Ý Cầu Nguyện Tháng Sáu
• Ý cầu nguyện: Cầu nguyện cho những người phải rời bỏ quê hương
Chúng ta hãy cầu nguyện cho những người nhập cư, những người trốn chạy các cuộc chiến tranh hay sự nghèo đói, phải đối diện với những chuyến đi đầy nguy hiểm và bạo lực, có thể tìm thấy lòng hiếu khách cũng như những cơ hội mới về đời sống trong các nước đón nhận.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
{include file="chatbot/chatbot.tpl"}
Gửi phản hồi