Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (9,51-56)
Vì gần tới thời gian Chúa Giêsu phải cất khỏi đời này, Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem, và sai những người đưa tin đi trước Người. Những người này lên đường vào một làng Samaria để chuẩn bị mọi sự cho Người. Nhưng ở đó người ta không đón tiếp Người, bởi Người đi lên Giêrusalem.
Thấy vậy, hai môn đệ Giacôbê và Gioan thưa Người rằng: "Lạy Thầy, Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không?" Nhưng Người quay lại, quở trách các ông rằng: "Các con không biết thần trí nào xúi giục mình. Con Người đến không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta". Và các Ngài đi tới một làng khác.
Suy niệm
Chúa Giêsu nhất quyết lên Giêrusalem. Đó là hành động cương quyết, đầy tự do trong chọn lựa của Chúa Giêsu. Không một chút do dự, Người phải thực hiện ý muốn của Chúa Cha. Tuy cuối cùng, vẫn có một chút do dự trong vườn Cây Dầu. Do dự vì sợ hãi nơi bản tính con người, nhưng cương quyết “một theo ý Thiên Chúa Cha”. Qua việc này, chúng ta tự kiểm lại xem, có cái gì quan trọng trong cuộc đời khiến ta do dự không? Chúng ta muốn cương quyết trong tự do giống Chúa để thi hành ý muốn của Chúa không? Chúng ta do dự khi làm một việc bác ái, khi giúp đỡ một ai, khi chi một khoản đóng góp cho công ích, cho việc nhà thờ… chúng ta do dự khi đi lễ, khi tham gia sinh hoạt hội đoàn, hy sinh chút thời gian cho công việc chung. Thông thường những người sống ích kỷ, nhỏ nhen, những người thiếu quảng đại là những người hay tính toán, so đo, tỵ nạnh chỉ lo được lợi cho mình và hay do dự khi làm việc tốt cho anh chị em và cộng đoàn. Để có sự quyết đoán trong tự do giống Chúa Giêsu, căn bản chúng ta phải nhìn thấy cùng đích, phải nghe thấy tiếng nói của Thần khí. Dẹp tiếng nói ích kỷ của chúng ta để âm vang tiếng nói của Thần khí vọng lên mạnh mẽ, chúng ta mới có thể cương quyết lên đường như Chúa.
Chúa Giêsu bị khước từ, “dân làng không đón tiếp Người”, quả chúng ta “shock” khi nghe đến đây. Đối với Chúa là chuyện thường. Đối với chúng ta là chuyện bất thường. Họ không đón tiếp Người, họ tìm cách đuổi Người ra khỏi làng mạc, tìm cách xô Người xuống vực thẳm… nhiều lần Tin Mừng thuật lại như thế. Chúng ta nghe điều này có quen không? Chúa Giêsu đã quen với điều này nhiều lần, và Người vô cùng bình thản. “Người ta không đón tiếp các con thì hãy phủi bụi chân lại, qua làng khác mà rao giảng”, “Người len qua giữ họ mà đi”. Rất nhẹ nhàng, Chúa chấp nhận sự từ khước của con người, vì họ không nhận ra Chúa. Chúa không dùng quyền lực để ép buộc, Chúa muốn chúng ta đón nhận Người bằng tự do của mình. Thế nên các môn đệ thấy bất thường, và đã phản ứng, muốn thiêu đốt họ bằng lửa từ trời. Đừng bao giờ thấy chuyện phật ý mình lại mượn tay Chúa để trừng phạt hay nguyền rủa người khác. Chúa không muốn, và hãy noi theo thái độ bình thản của Người.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp mỗi người chúng con luôn biết thực thi hai bài học mà Chúa đã dạy, đó là thực thi ý Chúa một cách cương quyết và đón nhận sự từ khước của người đời cách bình thản. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn