10.05 Thứ Sáu Tuần 6 Phục Sinh

Thứ sáu - 10/05/2024 05:00
10.05
Thứ Sáu Tuần 6 Phục Sinh

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan (16,20-23a)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thật, Thầy bảo thật các con: các con sẽ than van khóc lóc, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ buồn sầu, nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui. Người đàn bà khi sinh con thì lo buồn, vì giờ đã đến, nhưng khi đã sinh con rồi, thì bà mừng rỡ, không còn nhớ đến cơn đau, bởi vì đã có một người sinh ra đời.

Các con cũng thế, bây giờ các con buồn phiền, nhưng Thầy sẽ gặp lại các con, và lòng các con sẽ vui mừng, và niềm vui của các con không ai sẽ lấy mất được. Và trong ngày đó các con sẽ không còn hỏi Thầy điều gì nữa".
 
Lời Chúa


Suy niệm

Chúa Giêsu đang nói về sự ra đi của Người. Hiển nhiên là các môn đệ sẽ “khóc lóc, than van” và “thế gian sẽ vui cười”. Có điều gì đó đối lập giữa đời sống của người môn đệ và thế gian ngoài kia. Những lời này Chúa Giêsu nói cùng với các môn đệ trong diễn từ ly biệt. Và ta nhớ là Chúa nói với họ: Thầy chọn anh em từ giữa thế gian, nhưng không thuộc về thế gian. Điều này có thể sẽ soi sáng cho chúng ta hiểu rằng, sự đối lập kia là một hiện thực, mà các môn đệ không thể không đối diện. Chấp nhận LÀM môn đệ của Chúa là chấp nhận chọn lựa. Chấp nhận LÀ môn đệ của Chúa thì phải “mang thương tích vì Chúa Kitô”.

Chúng ta đã nhiều lần chứng kiến sự tự chất vấn nơi các môn đệ khi Chúa mời gọi: “hãy theo thầy”. Theo Thầy làm môn đệ thì chấp nhận để Thầy sai đi với tình trạng không bao bị, không giày dép, không túi tiền. Và kết quả ra sao, các ông không thiếu thốn gì. Và còn nguy hiểm hơn, Chúa sai các ông vào giữa thế gian như chiên vào giữa sói rừng, nhưng các ông có làm sao không? Nguy hiểm có, nhưng phần thưởng lớn lao hơn nhiều. Và khi các ông hỏi vậy chúng con bỏ mọi sự mà theo Thầy, Chúa nói được gấp trăm ở đời này, nhưng kèm theo sự bắt bớ, tù ngục và thậm chí hy sinh cả mạng sống, nhưng phần thưởng trọng đại ở trên trời. Hẳn là tất cả những gì trong tiến trình làm môn đệ trở nên là môn đệ của Chúa, tự căn tính đã đối lập với thế gian.

Môn đệ thì theo Thầy. Nhưng Thầy đi các ông sẽ lo buồn. Không có Thầy các ông sẽ ra sao. Sự lệ thuộc làm cho các ông lo sợ hoang mang. Thế nhưng Thầy phải ra đi, đi về với Cha, nơi đó là của Thầy, nhưng Thầy ra đi cũng là để các ông không còn lệ thuộc. Các ông phải trưởng thành, phải mạnh mẽ và can đảm. Các ông phải là những người tiên phong làm chứng về sự hiện diện của Chúa khi Người vắng mặt. Lời chứng ấy sẽ trở nên sống động, thuyết phục khi các ông đủ sức làm chứng cho Người khi người không còn ở với các ông.

Sự vắng mặt của Chúa hay sự ra đi của Người vì thế chỉ là lo buồn giây lát, nhưng mãi là niềm vui muôn đời, vì Thầy đi là dọn chỗ cho các ông, đi là để đón gặp các ông nơi mà thế gian không còn là gì được các ông, thế gian không thể vui mừng nữa. Lúc đó niềm vui của chúng ta mới thực sự lớn lao.

Lạy Chúa, xin cho chúng con can đảm, làm chứng về sự hiện diện của Chúa. Xin cho chúng con biết tạo ra một đời sống người môn đệ để đủ sức thuyết phục và làm chứng cho Chúa từ giữa thế gian này. Amen.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Lịch Công Giáo Giáo Phận
Ý Cầu Nguyện Tháng Sáu
• Ý cầu nguyện: Cầu nguyện cho những người phải rời bỏ quê hương
Chúng ta hãy cầu nguyện cho những người nhập cư, những người trốn chạy các cuộc chiến tranh hay sự nghèo đói, phải đối diện với những chuyến đi đầy nguy hiểm và bạo lực, có thể tìm thấy lòng hiếu khách cũng như những cơ hội mới về đời sống trong các nước đón nhận.
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi