05.11
CHÚA NHẬT 31 THƯỜNG NIÊN
Tin Mừng Đức Giêsu Kitô theo thánh Matthêô (Mt 23, 1-12)
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: "Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, các ngươi hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ: vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy: vì thế họ nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là "Thầy".
Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là Thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là cha: vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là người chỉ đạo: vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Ðức Kitô.
Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. "Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên".
Suy niệm
Chúa Giêsu lên án gay gắt các kinh sư và những người thuộc nhóm Biệt phái. Như thế không có nghĩa là Chúa Giêsu lên án sự hiện hữu của những nhóm người này, hay là Chúa muốn phá đổ phẩm trật trong Giáo Hội. Không, bởi vì sự hiện hữu của các kinh sư, các người Biệt phái, hay phẩm trật của Giáo Hội là điều cần thiết. Họ thay mặt Chúa để nói lời của Chúa, để giảng dạy, để hướng dẫn cộng đoàn. Chính Chúa đã dạy: “Những gì họ nói thì anh em hãy làm, hãy giữ”. Rõ ràng Chúa khẳng định đến thẩm quyền giảng dạy của họ, quyền giáo huấn của Giáo Hội. Những người thi hành sứ vụ giảng dạy có thể vẫn mang nhiều khiếm khuyết, nhưng không vì thế mà chúng ta khước từ không nghe giáo huấn chứa đựng Tin Mừng thốt ra từ miệng họ.
Chúa không phá đổ nhưng Chúa xây dựng. Người phê phán thái độ giả hình của các kinh sư và Biệt phái. Chúa không lên án lời họ giảng dạy, nhưng Chúa chống lại cách xử thế của họ trong cuộc sống. Đó là những hành vi chứa đựng đầy sự giả hình, kiêu ngạo, hống hách, lo tìm danh lợi cho riêng mình. Họ lợi dụng sứ vụ để phục vụ cho quyền lợi của mình.
Sự phê phán của Chúa nhằm cải thiện lại vai trò của sứ vụ loan báo Tin Mừng. Người được Chúa kêu gọi và sai đi loan báo là để phục vụ Tin Mừng. Loan báo Tin Mừng không là để phục vụ cho những mưu đồ của người loan báo, nhưng là làm cho lời loan báo thực sự mang lại hiệu quả qua đời sống mẫu mực của người loan báo. Do đó khi Chúa nói: đừng gọi ai dưới đất này là cha, là thầy, là lãnh đạo, Chúa không nhằm kết án những danh xưng mà con người dành cho nhau. Chúa vẫn luôn tôn trọng tôn tri trật tự trong xã hội loài người. Thánh Kinh đã không nói đến việc Chúa vâng phục dưỡng phụ Giuse và thân mẫu Maria đó sao. Ở đây Chúa chỉ nhằm khẳng định lại Thiên Chúa là Đấng nào và con người là ai, Chúa nhắc nhớ chúng ta đến mối tương quan giữa con người với Thiên Chúa. Trong mối tương quan này, con người hoàn toàn lệ thuộc vào Thiên Chúa. Chúng ta có thể là “cha”, là “thầy”, là “lãnh đạo”, nhưng đó chỉ là sứ vụ được Thiên Chúa gởi trao để phục vụ cho thiện ích của con người. Cái quan trọng không là danh xưng, điểm chính yếu là dấn thân phục vụ phù hợp với danh xưng.
Lạy Chúa, Chúa đến để phục vụ cho phần rỗi của nhân loại, xincho chúng con dấn bước theo con đường phục vụ đó. Phục vụ Tin Mừng qua việc lắng nghe Lời Chúa và sống theo Lời Chúa. Xin cho Lời Chúa biến đổi chúng con thành những sứ giả của chân lý, đừng để chúng con sống giả hình. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn